ỏi, cô vẫn dành dụm để mở một gánh hàng quà sáng cho học trò.
Tôi lặng lẽ đứng nhìn cô xoa đầu lũ trẻ, ánh mắt hiền từ và nụ cười móm mém trên môi khiến lòng tôi xốn xang. Cô ơi! Con đã về, đứa học trò nhỏ mà cô từng ân cần dạy dỗ, giờ đã trở lại.
Trong giây phút bùi ngùi, cả tôi và cô đều rơi nước mắt. Cô ôm tôi thật chặt, mái tóc xanh ngày nào