Tổng hợp các mẫu bài thi viết về trường học hạnh phúc 2024? Thơ về trường học hạnh phúc 2024 hay, chọn lọc?
Tổng hợp các mẫu bài thi viết về trường học hạnh phúc 2024? Thơ về trường học hạnh phúc 2024 hay, chọn lọc?
Xem thêm: Mẫu bài viết kỷ niệm sâu sắc với mái trường
Dưới đây là tổng hợp các mẫu bài thi viết về trường học hạnh phúc 2024 dành cho bạn đọc tham khảo:
(1) Mẫu bài thi viết về trường học hạnh phúc 2024 số 01 - Chia sẻ kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô:
"Ngọn Lửa Niềm Tin Từ Cô Giáo"
Trong cuộc đời mỗi con người, có những kỉ niệm không bao giờ phai nhòa, những khoảnh khắc để lại dấu ấn sâu đậm trong trái tim mà ta sẽ mang theo suốt đời. Với tôi, một trong những kỉ niệm ấy chính là lần gặp gỡ đặc biệt với cô Lan – giáo viên dạy Toán vào năm lớp 9. Đó là một giai đoạn khó khăn và đầy thử thách, không chỉ bởi áp lực từ kỳ thi chuyển cấp mà còn bởi sự hoang mang, lạc lối trong chính hành trình học tập của bản thân. Vốn dĩ, Toán học luôn là một môn khiến tôi cảm thấy sợ hãi và bế tắc. Những con số, những phép tính dường như trở thành một rào cản vô hình, khiến tôi mất dần niềm tin vào khả năng của mình. Đỉnh điểm là khi kết quả các bài kiểm tra ngày càng tệ đi, nỗi lo lắng càng lớn dần theo từng ngày. Tôi khép mình lại, trốn tránh cả thầy cô lẫn bạn bè, chỉ muốn chìm sâu vào nỗi thất vọng của chính mình. Nhưng rồi, vào một buổi chiều sau giờ tan học, cô Lan gọi tôi ở lại. Trong lòng tôi khi đó đầy lo sợ và bất an, tưởng rằng sẽ phải đối diện với sự trách mắng. Nhưng trái với suy nghĩ của tôi, cô Lan không trách cứ hay phê phán. Cô chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt đầy bao dung, dịu dàng hỏi: “Em có đang gặp khó khăn gì không? Cô thấy dạo này em không còn vui vẻ như trước.” Những lời nói ấy như chạm đến tận sâu trái tim tôi, nơi mà tôi luôn giấu kín những nỗi sợ hãi và lo âu của mình. Lúc đó, tôi không thể kiềm chế cảm xúc, nước mắt cứ thế trào ra. Tôi kể với cô về áp lực học hành, về nỗi lo sợ sẽ không thể vượt qua kỳ thi, về sự mất niềm tin vào bản thân. Cô lắng nghe, không ngắt lời, không trách móc, chỉ đơn giản là lặng lẽ đón nhận tất cả những lo toan, những bất an của tôi. Khi tôi đã bình tĩnh hơn, cô khẽ nói: “Ai trong cuộc sống cũng sẽ có lúc cảm thấy mệt mỏi, cảm thấy mình không đủ giỏi. Nhưng điều quan trọng là chúng ta phải biết đứng lên và tiếp tục. Cô tin em có thể làm được, và cô sẽ giúp em.” Đó không phải là một lời hứa suông, bởi ngay từ ngày hôm đó, cô đã bắt đầu dành thời gian riêng mỗi buổi chiều để giúp tôi ôn tập. Cô không chỉ đơn thuần giảng giải về các công thức toán học, mà còn dạy tôi cách đối diện với chính nỗi sợ của mình. Mỗi bài toán không còn là thử thách vô hồn, mà trở thành một cơ hội để tôi rèn luyện sự kiên nhẫn và tư duy. Những giờ học với cô không hề căng thẳng, ngược lại, cô luôn tạo ra một không khí thoải mái, giúp tôi tự tin hơn trong việc đặt câu hỏi và chia sẻ khó khăn. Đôi khi, cô còn chia sẻ với tôi những câu chuyện về cuộc sống, về những lần cô từng vấp ngã và cách cô đã vượt qua. Qua những câu chuyện ấy, tôi không chỉ học được cách giải quyết bài toán, mà còn nhận ra giá trị của sự kiên trì, lòng dũng cảm khi đối mặt với những thách thức trong cuộc sống. Thời gian trôi qua, sự cố gắng và kiên nhẫn của cô đã giúp tôi dần lấy lại được sự tự tin. Kỳ thi chuyển cấp diễn ra và tôi đã đạt được kết quả ngoài mong đợi. Khi cầm tờ giấy báo điểm trong tay, tôi biết ơn vô cùng. Đó không chỉ là kết quả của sự nỗ lực cá nhân mà còn là thành quả của tình yêu thương và sự tận tâm từ cô Lan. Khi tôi mang kết quả đến gặp cô, cô chỉ cười hiền từ và nói: “Cô đã biết em có thể làm được từ trước rồi.” Câu nói ấy, đối với tôi, không chỉ là sự công nhận mà còn là một bài học quý giá về niềm tin – niềm tin vào chính mình và vào những người luôn đồng hành, hỗ trợ mình. Kỉ niệm về cô Lan là một minh chứng cho tình cảm thầy trò thiêng liêng và sâu sắc. Đó là thứ tình cảm không chỉ dựa trên việc truyền thụ kiến thức, mà còn là sự đồng cảm, thấu hiểu và chia sẻ. Thầy cô không chỉ là người dẫn dắt về mặt tri thức, mà còn là người soi đường cho những tâm hồn non trẻ, giúp họ trưởng thành và tự tin bước vào cuộc đời. |
(2) Mẫu bài thi viết về trường học hạnh phúc 2024 số 02: - Chia sẻ kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô:
Tình cảm thầy trò luôn là một chủ đề đầy cảm xúc và sâu lắng, gắn liền với những kỉ niệm đáng nhớ của mỗi con người trong suốt chặng đường học vấn. Mỗi thầy cô giáo không chỉ là người truyền đạt tri thức mà còn là người dạy dỗ, uốn nắn nhân cách và mở rộng con đường tương lai cho mỗi học trò. Trong hành trình đến lớp, hình ảnh thầy cô luôn in đậm trong tâm trí học trò, không chỉ với chiếc bảng đen và viên phấn trắng, mà còn là những giờ phút tận tình giảng dạy, những lời khuyên chân thành. Có những lúc, thầy cô nghiêm khắc nhắc nhở học trò trước những lỗi lầm, nhưng sâu thẳm trong ánh mắt là tình thương vô bờ. Đó không chỉ là trách nhiệm của một người thầy, mà còn là tấm lòng yêu thương và kỳ vọng vào sự trưởng thành của thế hệ tương lai. Cô Lan- chủ nhiệm lớp chúng tôi cũng như vậy. Cô là người đã dùng tình thương để cảm hóa một đám học trò ngỗ nghịch, biến họ từ những đứa trẻ bất cần thành những con người biết yêu thương và trách nhiệm. Khi cô Mai được phân công vào lớp 9B, không ai không tỏ ra lo lắng thay cho cô. Lớp học ấy từ lâu đã được coi là “cơn ác mộng” đối với nhiều giáo viên, bởi hầu hết học sinh trong lớp đều có tính cách nổi loạn, bất cần, thậm chí có những em đã từng vi phạm kỷ luật nghiêm trọng. Những nỗ lực trước đó từ nhiều thầy cô đều thất bại. Ánh mắt khinh khỉnh, thái độ thách thức và sự xa cách của các em chính là điều khiến các giáo viên phải bất lực. Ngay từ buổi học đầu tiên, cô Mai đã cảm nhận được không khí căng thẳng trong lớp. Khi cô bước vào lớp, thay vì trật tự, cả lớp vẫn ồn ào, học sinh nói chuyện riêng, có đứa quay lưng lại không thèm để ý đến cô. Những lời dặn dò của cô như bị cuốn theo không khí vô định, rơi vào khoảng trống. Nhưng thay vì nổi nóng, cô Mai chỉ lặng lẽ quan sát và giữ nụ cười dịu dàng trên môi. Cô hiểu rằng, vấn đề không nằm ở những hành vi bề ngoài, mà sâu xa hơn là những nỗi đau và tổn thương mà các em đang mang trong lòng. Những ngày sau đó, cô bắt đầu tìm hiểu về từng học sinh một cách âm thầm. Mỗi em đều có một câu chuyện riêng, mà phần lớn là những câu chuyện buồn. Nhiều em sống trong gia đình không trọn vẹn: cha mẹ ly hôn, có em phải sống cùng ông bà đã già yếu, có em cha mẹ đi làm xa không ai quan tâm đến. Những hoàn cảnh ấy đã biến các em thành những đứa trẻ khép kín, bất cần, chọn cách phản kháng lại cuộc đời bằng sự bướng bỉnh và ngỗ nghịch. Trái tim chúng đã dần trở nên cằn cỗi, phủ lên mình lớp vỏ lạnh lùng như một cách tự bảo vệ trước nỗi cô đơn và tổn thương. Thay vì áp đặt kỷ luật hay trách mắng, cô Mai chọn một con đường khác: cô lắng nghe. Cô không chỉ lắng nghe những lời nói, mà còn lắng nghe những cảm xúc ẩn giấu sau từng ánh mắt bất cần. Mỗi ngày sau giờ học, cô dành thời gian nói chuyện riêng với từng em, không phải để giáo huấn hay quở trách, mà chỉ đơn giản là để lắng nghe và thấu hiểu. Cô chia sẻ với các em những câu chuyện về cuộc sống, về những người từng gặp khó khăn và cách họ đã vượt qua. Qua những câu chuyện nhỏ ấy, cô gieo vào lòng các em hạt giống của niềm tin và hy vọng. Những ngày tháng trôi qua, bằng tình thương và sự kiên trì, cô Mai dần thấy sự thay đổi. Những ánh mắt lạnh lùng đã trở nên mềm mại hơn, những lời nói thô lỗ dần biến mất, thay vào đó là những câu hỏi về bài vở, về cuộc sống. Các em bắt đầu tham gia vào các bài giảng, biết tôn trọng thầy cô và bạn bè, và hơn hết, chúng bắt đầu tin rằng mình có thể thay đổi. Cô Mai không chỉ dạy học sinh bằng kiến thức từ sách vở, mà còn bằng cả tình yêu thương và lòng kiên nhẫn không giới hạn. Cô không bao giờ buông tay, dù nhiều lần gặp khó khăn hay thất bại. Điều cảm động nhất xảy ra vào cuối năm học, khi cả lớp âm thầm tổ chức một buổi sinh nhật bất ngờ cho cô Mai. Không còn là những đứa trẻ bất cần, bướng bỉnh nữa, các em đã âm thầm góp tiền mua một chiếc bánh kem nhỏ và tự tay làm những tấm thiệp đơn giản, nhưng chứa đầy tình cảm chân thành. Khi cô bước vào lớp, cả đám học trò từng nổi loạn ấy đã đứng dậy, mắt lấp lánh, đồng thanh nói lời cảm ơn cô vì tất cả những gì cô đã làm cho chúng. Cô Mai lặng người, nước mắt trào ra không phải vì sự bất ngờ, mà vì cô nhận ra rằng, những nỗ lực của mình đã thực sự chạm đến trái tim của học trò. Khoảnh khắc ấy không chỉ là sự thay đổi về mặt hành vi, mà là sự thức tỉnh của những tâm hồn trẻ thơ từng bị tổn thương, từng mất niềm tin vào cuộc đời. Cô Mai không chỉ cảm hóa các em bằng kiến thức, mà bằng sự thấu hiểu, bằng tình yêu thương vô điều kiện. Chính điều đó đã giúp các em nhận ra rằng, cuộc sống vẫn còn đầy hy vọng, rằng chúng không bị bỏ rơi hay lãng quên. Câu chuyện của cô giáo Mai và đám học trò ngỗ nghịch ấy là minh chứng sống động cho sức mạnh kỳ diệu của tình thương trong giáo dục. Thay vì cứng nhắc trong kỷ luật, thay vì từ bỏ khi gặp khó khăn, cô đã chọn con đường của sự thấu hiểu và kiên nhẫn. Không có học sinh nào thực sự "hư hỏng", chỉ có những đứa trẻ chưa được yêu thương và lắng nghe đủ. Và khi chúng cảm nhận được tình thương chân thành, mọi cánh cửa của lòng tin sẽ mở ra. Tình thầy trò, hơn tất cả, là một sợi dây vô hình, kết nối những tâm hồn qua những khoảnh khắc giản dị mà vô cùng sâu sắc. |
Mẫu số 03: Chia sẻ kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô - viết thư
Kính gửi cô giáo thân yêu, Đã bao năm trôi qua kể từ khi em rời xa mái trường tiểu học, nhưng hình ảnh của cô và những bài học cô đã dạy dỗ vẫn luôn in sâu trong trái tim em. Hôm nay, em viết lá thư này để ôn lại những kỉ niệm đã qua, để bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc mà em luôn dành cho cô – người đã giúp em không chỉ vượt qua khó khăn trong học tập mà còn giúp em tự tin hơn, vượt lên chính mình. Em vẫn nhớ rõ từng khoảnh khắc năm lớp 5, thời điểm mà em còn là một đứa trẻ nhút nhát và thiếu tự tin. Khi ấy, em luôn lo sợ rằng mình sẽ không thể làm tốt mọi việc. Những lần đứng trước lớp phát biểu, em lúng túng, nói không thành câu. Những bài tập em làm thường xuyên mắc lỗi và kết quả học tập của em khi đó cũng không tốt như các bạn khác. Trong những khoảnh khắc ấy, em cảm thấy mình thật nhỏ bé và vô dụng. Nhưng cô, với sự ân cần và kiên nhẫn, đã luôn ở bên cạnh em. Em nhớ có lần cô đã gọi em lại sau giờ học, không phải để trách phạt, mà là để lắng nghe em. Cô hỏi thăm về những khó khăn mà em đang gặp phải, và nhẹ nhàng khích lệ em rằng: “Không sao đâu, em có thể làm được mà. Cô tin em.” Những lời nói giản dị ấy đã tiếp thêm động lực cho em rất nhiều. Cô không chỉ là người dạy em kiến thức, mà còn là người đầu tiên giúp em tin vào bản thân mình. Cô không bao giờ bỏ mặc em, cô luôn kiên nhẫn hướng dẫn, giảng giải từng bài toán khó, từng bài văn lúng túng mà em chưa hiểu. Nhờ sự chỉ dẫn của cô, em dần nhận ra rằng những điều em nghĩ là khó, thực ra chỉ cần kiên trì và cố gắng thì em hoàn toàn có thể làm được. Cô giúp em nhận ra rằng sự tự tin không phải là điều sẵn có, mà là kết quả của quá trình nỗ lực không ngừng. Cô đã giúp em bước qua nỗi sợ hãi của chính mình để dần dần tiến bộ. Kỉ niệm mà em nhớ nhất chính là buổi tổng kết cuối năm lớp 5. Khi em được xướng tên lên nhận giấy khen, em đã không thể tin vào mắt mình. Từ một đứa trẻ thường xuyên tự ti và nhút nhát, em đã trở thành một học sinh tiến bộ và tự tin hơn rất nhiều. Khi em nhận tấm giấy khen ấy, ánh mắt của cô, nụ cười dịu dàng của cô chính là nguồn động lực lớn lao nhất với em. Em biết rằng, nếu không có sự kiên trì, yêu thương và tin tưởng của cô, em sẽ không bao giờ có được ngày hôm đó. Giờ đây, dù đã qua nhiều năm, em vẫn luôn ghi nhớ những bài học và tình cảm mà cô đã dành cho em. Nhờ có cô, em đã học được cách tin vào bản thân, vượt qua những khó khăn để trở thành một con người mạnh mẽ hơn. Cô là người đã truyền cảm hứng, là ngọn đèn dẫn lối giúp em vững bước trên con đường học tập và trưởng thành. Em chỉ muốn gửi đến cô lời cảm ơn sâu sắc nhất từ tận đáy lòng. Cảm ơn cô đã không chỉ dạy em kiến thức, mà còn dạy em cách đối mặt với cuộc sống, cách tin vào khả năng của chính mình. Những gì cô đã làm cho em không chỉ là công việc của một người thầy, mà còn là tình yêu thương của một người mẹ thứ hai. Cô mãi mãi là người thầy mà em trân quý nhất. Em chúc cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và tiếp tục truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ học trò khác. Mong một ngày nào đó, em sẽ có dịp trở về thăm lại cô và mái trường xưa, để được nói với cô rằng: “Cô ơi, nhờ có cô, em đã trưởng thành rồi.” Kính thư, Học sinh của cô. |
Mẫu số 04: Chia sẻ kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô - viết thơ
Người Lái Đò Thầm Lặng Thầy cô là ánh sao đêm, Dẫn đường ta bước êm đềm tháng năm. Dẫu cho bụi phấn rơi dần, Vẫn luôn vững bước, ân cần dạy ta. Giữa dòng đời lắm phong ba, Bài giảng còn mãi, lời ca dịu dàng. Chắp cánh ước mơ vững vàng, Dìu từng lớp trẻ bước sang tương lai. Lặng lẽ thầy đón sớm mai, Gieo từng con chữ, miệt mài không ngơi. Đò qua sông, bóng xa vời, Nhưng lòng thầy vẫn rạng ngời bao dung. Cô trao từng giấc mơ chung, Bàn tay ấm áp vỗ từng nhịp tim. Tháng năm đi mãi im lìm, Tình thương ở lại, trái tim dâng trào. Thầy cô – những ánh trăng sao, Dõi theo từng bước dạt dào chúng em. Dẫu thời gian có êm đềm, Lòng em mãi nhớ, không quên ơn người. |
Tổng hợp các mẫu bài thi viết về trường học hạnh phúc 2024? Thơ về trường học hạnh phúc 2024 hay, chọn lọc? (Hình từ Internet)
Hướng dẫn bình chọn Trường học hạnh phúc 2024?
Trường học hạnh phúc bình chọn năm 2024 theo hướng dẫn như sau:
- Thí sinh, phụ huynh, nhà trường, cộng đồng... sử dụng tài khoản Gmail tham gia bình chọn trực tiếp theo hình thức chấm điểm (0-5 điểm) Trường học hạnh phúc theo hình thức Online trên chuyên trang bình chọn Tạp chí điện tử Trẻ em Việt Nam tại địa chỉ: https://treemvietnam.net.vn/truong-hoc-hanh-phuc#binh-chon
* Lưu ý: Các trường cần gửi bản đăng ký (theo mẫu đính kèm) và logo trường về email toasoantevn@gmail.com; Trong vòng 24h, Ban Tổ chức sẽ ghi nhận thông tin, kích hoạt đường link bình chọn và gửi lại qua email của Quý trường.
Thời gian thi viết về Trường học hạnh phúc 2024 dành cho học sinh như thế nào?
Theo Công văn 3283/SGDĐT-CTTT-KHCN Tải về về triển khai cuộc thi viết và bình chọn “Trường học hạnh phúc” năm 2024 có nêu rõ về thời gian và thể lệ thi viết về Trường học hạnh phúc 2024 dành cho học sinh như sau:
- Thời gian nhận bài dự thi viết: đến hết ngày 20/10/2024.
- Địa chỉ nộp bài dự thi: Tạp chí Trẻ em Việt Nam, Phòng 804 tầng 8, tòa nhà Tuấn Hạnh Building, số 82 ngõ 116, phố Nhân Hòa, phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội. (Ms. Nhung, SĐT: 0816.221166). Ngoài bì thư ghi rõ: Bài tham dự cuộc thi viết “Trường học hạnh phúc” năm 2024.
Quý khách cần hỏi thêm thông tin về có thể đặt câu hỏi tại đây.